từ nhỏ tôi sống trong một gia đình mà mọi hành động và tiếng nói của ba thường lấn át mọi thứ. tuổi thơ của tôi không thiếu những trận cãi vã ầm ĩ, những lời quát nạt của ba đối với mẹ tôi.
những hình ảnh đó đã ăn sâu vào trong tiềm thức tôi, cách tôi nhìn nhận thế giới và những mối quan hệ xung quanh cũng khác. những lúc đối mặt với việc chọn một người bạn đời, tôi luôn cảm thấy cần phải cẩn trọng. tôi không muốn lặp lại những sai lầm của ba mẹ tôi, không muốn con cái mình lớn lên trong một gia đình có không khí ngột ngạt. tôi thường nói với mẹ rằng tôi thà chờ đợi lâu hơn để tìm đúng người còn hơn là vội vàng lấy nhầm người.
như thế nào là lấy đúng người? tôi cũng không có một định nghĩa nào cho điều này. đơn giản là tôi muốn người đó có thể trở thành một người cha tốt, một người bạn đồng hành cùng tôi trong mọi thứ. trong suy nghĩ của tôi, tính cách của cha mẹ là nền tảng hình thành nhân cách của con cái. một đứa trẻ lớn lên trong một môi trường gia trưởng sẽ "hấp thụ" những nét tính cách xấu, mà đôi khi lại không nhận thức được rằng đó là những điều tiêu cực.
hơn ai hết, tôi luôn khao khát một gia đình có sự bình đẳng, có sự tôn trọng và công bằng. đó chắc chắn không phải là một tờ giấy được cam kết khi bắt đầu cuộc hôn nhân, mà điều đó được thể hiện trong mọi khía cạnh của cuộc sống từ cách nuôi dạy con cái đến cách mỗi người đối xử với nhau. bởi lẽ, chỉ khi cha mẹ đối xử bình đẳng và tôn trọng lẫn nhau, con cái mới có thể lớn lên trong một môi trường lành mạnh và yêu thương.
0 Comentarios