\
không rực rỡ như ánh mặt trời, cũng chẳng huyền ảo như ánh trăng khi tròn khi khuyết. nỗi nhớ giống như những vì sao ...lặng lẽ và dịu dàng. không phô trương, không chói loá, chẳng bao giờ mất đi ...chỉ là ta không luôn nhìn thấy chúng.
người ta chỉ nhận ra vì sao khi đêm xuống. cũng như chỉ khi lòng mình yên tĩnh lại, ta mới hay mình đang nhớ. một người, một thời điểm, một câu nói …hay đơn giản là một cái nhìn xa xôi nào đó.
có thể ai đó đang mải miết đi tìm một vầng trăng thật đẹp, hay cứ ngỡ ánh mặt trời phía trước là điều sáng rõ nhất.
có thể ai đó đang ngồi đây, lặng lẽ góp nhặt những vì sao. trong lòng mình, đôi khi những điều nhỏ bé lại là thứ lung linh và chân thành nhất.