| chẳng nơi đâu đẹp như quê mình |
tôi thường chê ỏng chê eo ...chê tiết trời nóng bức, chê biển nước chẳng màu trong veo, chê mặt trời lặn nhanh, chê xe cộ náo nhiệt, chê con người lạnh lùng, chê món ăn chẳng đặc sắc.
thế rồi, sau một chuyến đi. tôi buộc miệng thốt ra: chẳng nơi đâu đẹp như quê mình.
tôi ghét tiết trời nóng bức nhưng yêu ánh nắng mỗi ngày, ghét màu nước chẳng trong veo nhưng yêu bình yên vỗ về của biển, ghét náo nhiệt xe cộ nhưng yêu sự chậm lại của bản thân, ghét con người lạnh lùng nhưng yêu một chút riêng tư, ghét món ăn chẳng đặc sắc nhưng yêu điều vừa hợp khẩu vị.
những ngày, tôi tìm kiếm một ly cà phê - nhưng không có. mấy người bảo có vài gói cà phê hoà tan, bỗng tôi hồn nhiên vui mừng như đứa trẻ. và như lẽ dĩ nhiên, tôi đã nghĩ rằng trong những lần đi xa, tôi sẽ tự bỏ vào balo của mình ít cà phê và một chiếc phin nhỏ ...lạ thật!
những ngày, mùa mưa hạ, trời vẫn hầm - và không có ánh nắng. tôi nhìn mọi thứ như một dãi màu "vô sắc" nhàm chán.
cho một đêm mưa...
vũng tàu 13.05.2023 | goccuaquyen
0 Comentarios