Cám ơn vì đã ghé thăm blog nhỏ này của Quyên. Như đã nói trên dòng giới thiệu ban đầu, góc nhỏ này như một nơi để mình an trú trong những ngày bão giông nhất và như loại thuốc mỡ chữa lành vết thương để tiếp tục cuộc sống hiện thực với những gì kiên cường mạnh mẽ nhất.
Mình đã từng nhận được rất nhiều sự so sánh, đại loại như:
- Như bạn đó, quen nhau người yêu nó 5-6 năm, chia tay cái một, dứt khoát, chẳng nói nhiều.
- Có thể Q sẽ không có ý tưởng, nhưng bạn đó sẽ có ý tưởng hay.
- Như U, trước làm hiệu quả hơn Q.
Thôi thì chúng ta không thể điều khiển hành vi, lời nói của người khác, việc duy nhất là không ngừng cố gắng tiến về phía trước. Trong suốt khoảng thời gian qua mình đã lựa chọn sự cố gắng, lựa chọn trải nghiệm, lựa chọn người đồng hành, lựa chọn nhiều thứ quan trọng từ trong chính giá trị của bản thân hơn là sự ghi nhận của một ai đó chẳng biết là ai. Nhưng nếu đến một khi cảm thấy không còn phù hợp nữa, chúng ta hoàn toàn có thể lựa chọn bỏ đi. Bỏ đi không phải là từ bỏ, cũng không phải là những lần bắt bẽ đúng sai, không phải là những lần kiếm cớ khi đến hạn định kỳ.
Ngoài những lời so sánh, mình cũng hay nhận được những lời phán xét vô thưởng vô phạt và vô duyên như là: thấy hay share nhạc, không thích bài nhạc đó, nó buồn quá. Bức tranh Q vẽ đẹp nhưng buồn quá, không thích...
Nếu bạn mạnh mẽ thì đừng đem sự mạnh mẽ của mình đi dìm vào tính cách, câu chuyện của người khác để thể hiện mình. Trước những câu phán xét vô duyên hơn như thế mà mình chỉ biết lắc đầu ngán ngẫm, bỏ ra ngoài xa xa người đấy cho tránh những nguồn năng lượng trái ngược làm bản thân mình tiêu cực. Trên cuộc đời này, có kha khá thứ phiền phức tốt nhất đừng nên dính vào. Tranh luận với những bạn đấy chỉ khiến mình thêm phiền não. Còn khi mình còn tranh luận với bạn, là khi đấy bạn là người quan trọng với mình đấy.
Lúc đi học, mình không có nhiều bạn. Và mình cũng không từng có nhu cầu có nhiều bạn. Thế giới của mình từng chỉ là: gia đình, người yêu, hai người bạn thân, vài sở thích vu vơ. Vậy mà cả quãng đời sinh viên mình đã thấy hạnh phúc và trọn vẹn đến nhường nào. Mặc dù vậy, nhưng khi ra trường, có kha khá bạn bè ở lớp chung khoa liên hệ lại với mình để hỏi mình tư vấn cái này cái kia. Vậy đó, chúng ta không cần phải ba hoa quá nhiều, nhưng giá trị thì vẫn là cái cốt lõi để gắn kết những mối quan hệ bền vững. Thế nên, mình rất trân trọng những người có tài năng. Còn những người không có năng lực, dùng lời xu nịnh, ba hoa,... không phải gu mình đâu ạ các chị các anh.
Thường mình rất ít để ai bước vào trong cuộc sống của mình. Vậy nên nếu để bắt đầu một mối quan hệ dù tình bạn hay tình yêu, mình thấy phiền phức khi phải tìm hiểu thói quen, rồi dày vò nỗi đau, tính cách, câu chuyện của nhau!
Saigon 11.04.2022 | Goccuaquyen | Tử Du
2 Comentarios
ủa m cũng biết thuốc mỡ nữa hả, t thấy trong này ít ai xài thuốc mỡ. Hồi nhỏ tay chân xướt xát gì là bôi thuốc mỡ liền (như thần dược). Lớn rồi chả xài bao giờ.
Trả lờiXóangoài biết điều ra thì có cái gì tao không biết đâu )))
Xóacám ơn vì vẫn theo dõi blog của tao nhá.