/ NHÀN /


khi tôi nhận ra, trái tim đã thật đầy, là lúc tôi phải nói lời chào tạm biệt khi còn nhiều dở dang. màn đêm ôm trọn thinh không, những vì sao đang nằm bất động trên ngọn đồi phía sau lưng mái nhà. có một cơn mưa mùa hạ bỗng dưng bước đến theo một cách đột ngột, làm người ta chẳng thể vội vã chạy đi trú mà cứ thế chậm rãi để mưa phủ lên gương mặt. và bật khóc, giọt nước nóng hổi lăn dài cho những bươn chải của đời sống thường nhật, cho những tổn thương từng mang hết vào trong chưa một lần nói ra. 

"em theo đời cơm áo
mai ra cùng phố xôn xao
bao nhiêu ngày yêu dấu tan theo..."

tôi tìm thấy câu hát sau những ồn ả của cuộc đời, là khoảnh khắc ghi tạc lòng dạ. cũng trong cái giây phút lầm lì ấy, tôi nhận ra cái ý nghĩa tầm thường mà vĩ đại của một trái tim - dám đi con đường đã lựa chọn. giấc mơ dẫu có chao đảo ngả nghiêng, tôi nguyện khẽ cười vì đã sống hết đời tuổi trẻ. 

luôn bình an, 
saigon 31.05.2021 | goccuaquyen | tử du.

0 Comentarios