"câu thơ vận vào đời
những năm tháng trầm phù rong ruổi
ngay giữa bình minh cũng tìm không thấy lối
bốn bề đều không phải hướng mình đi.
lùi một bước, thấy cuộc đời quá ngắn
dấn vài phân, năm tháng bỗng thật dài
ta miết mải quay cuồng trong vòng lặp
như mạn đà lá trổ tiễn hương phai.
ơi tri kỷ, tạ ơn lần tái ngộ
những hẹn thề đã hoá buổi trùng lai
ngươi cứ bước trên đường mình thanh thản
để ta đi, mang cả nỗi đau dài.
ta sẽ bước qua trùng trùng duyên nợ
giăng như gươm tua tủa lẫn hoa hồng
hiểu không chết bởi vô tình kiếm sắc
thì bàn chân cũng rướm máu gai đâm."
0 Comentarios