\
lúc buồn em vẽ tranh, còn anh ...khi buồn anh sẽ làm gì? hôm nay tự dưng em nghĩ thế và muốn ôm anh. chỉ là được ôm anh thôi.
mấy hôm nay saigon mưa, trời lúc oi nồng như nén lại một nỗi buồn, lúc lại lành lạnh như người vừa khóc xong. cơ thể bắt đầu lên tiếng và tâm trạng em chẳng còn đủ sức giấu giếm điều gì.
em nhắn anh mấy dòng, kể đủ chuyện rối ren. hình như em đã luôn ích kỷ mang hết những muộn phiền dồn về phía anh. nhưng có lẽ em cũng quên mất anh cũng là một người bình thường. anh cũng có những mệt mỏi, cũng có những điều chẳng thể nói ra. chắc anh cũng từng cần một cái ôm, giống như cái ôm mà em đang cần lúc này.
em không giỏi giải quyết những điều phức tạp, nhưng em muốn là người ở lại khi anh không còn gì để kể. chỉ cần anh cùng em ngồi đó bên cạnh.
0 Comentarios